Mình đặt chân sang đất nước Anh vào ngày 7/3/2017 và tính đến nay cũng được hơn một tháng rồi. Thật nhiều điều mới mẻ và thú vị sau hơn một tháng trải nghiệm bên đất nước mà trước kia mình luôn mơ ước đặt chân đến! Ngày đầu tiên đến Fairthorne Manor, mọi như hiện lên trước mắt thật kì diệu, không khác gì thiên đường và những cảnh quay trong phim lãng mạn ấy: thảo nguyên rộng mênh mông, xanh ngắt một màu, những gốc cây cổ thụ đẹp như mơ, hoa nở rực rỡ khắp mọi nơi, các loại hoa…ôi sao mà nó đẹp đến như vậy, tiếng chim hót líu lo cả ngày, yên bình đến kì lạ, có sông, có suối, có rừng, có vườn hoa, có thảo nguyên, có thiên nga, có vịt trời, có hươu nai, có ngựa,… có tất cả mọi thứ! Mình mải mê tận hưởng cảnh đẹp, tận hưởng đến hàng tháng nay rồi mà vẫn chưa thấy chán!
Cảm thấy cuộc sống như trong mơ vậy ấy! Trời Anh sao đẹp dữ dội! Con người nơi đây thật thân thiện, nhiệt tình và trách nhiệm. Làm việc với mọi người thoải mái lắm luôn! Nếu gặp bất cứ một vấn đề gì đều có thể đến gặp quản lý và bảy tỏ rõ ràng tìm cách giải quyết: từ việc máy giặt hỏng, máy sưởi trong phòng sao không chạy, phòng sao chỉ có 3 tủ quần áo, đứa trẻ này hư làm mình khó chịu…
Về công việc, hiện tại trong tháng đầu thì mình đang trong thời gian training nên mọi thứ cũng đang rất nhẹ nhàng, không có gì quá khổ cực, sáng ra dậy ăn sáng, xong rồi đi học: tất cả các hoạt động (kayaking, great challenge, jumping pillow, low ropes, high ropes, woodland walk, treasure hunt….) và hàng loạt các trò chơi khác nhau. Có 1 tiếng ăn trưa hoặc không đến 1 tiếng, ăn xong vừa kịp ngồi tí thì lại tiếp tục học buổi chiều với một loạt các bài học mới. Tan học về tắm giặt và 5h30 ăn tối, ăn xong thì rảnh thích làm gì thì làm. Thông thường có common room, ăn tối xong mọi người đều tụ tập nhau ở đó chơi games, trò chuyện, hát hò, xem phim, đọc sách hoặc dùng wifi…Thời tiết bên này lạnh lắm, dù đang là mùa xuân, trời lại rất hay mưa, mà khi mưa thì lạnh tê tái luôn! Các hoạt động training đa phần ngoài trời, nên dù trời nắng cháy hay mưa rào thì cũng vẫn diễn ra bình thường, trừ khi là bão có sấm sét. Lần trước, mình có buổi training raft building nghĩa là lấy các khúc gỗ to buộc lại với nhau làm thuyền, rồi cả nhóm thả xuống hồ và chèo cái thuyền đó, hôm đó..ôi mưa tầm mưa tã, lạnh đến không cảm nhận nổi mọi thứ xung quanh, lạnh đến nỗi không nói được nữa vì miệng cứng lại. Mình lại không có áo waterproof loại đẹp, mặc 5 6 lớp áo, mà chỉ hơn tiếng đồng hồ nước mưa ngấm hết lớp này sang lớp kia, giầy tất, tất cả ướt hết!
Ôi cả lớp lạnh cóng lên tưởng chừng không thể chịu đựng nổi nữa, vừa làm thuyền vừa nhảy để cho ấm! Khi thả thuyền xuống hồ, thầy bắt thực hiện các hoạt động games mà rất dễ bị ngã xuống nước, và rồi đã có 3 bạn ngã xuống nước lạnh buốt như thế, một bạn khóc thét lên vì quá lạnh, và kết quả là về bạn ấy đã ốm 4 ngày nằm bẹp. Còn có những lần training kayaking hay canoeing, trời ơi…đúng là nỗi kinh hoàng cho tất cả mọi người. Trời lạnh hơn rất nhiều mùa đông bên mình + mưa gió, mặc hàng chục lớp áo còn ngồi run, thế mà thầy bắt tất cả nhảy xuống nước để học rescue, trời ơi….phải nói là lạnh đến nỗi đau buốt đầu, lạnh đến nỗi không thể quan tâm được xem bạn mình ra sao rồi nữa. Rồi lúc ngoi được lên đến trên bờ thì phải đi bộ trong gió rét cắt từng lớp da cùng với quần áo ướt sũng để về phòng! Tắm nước nóng xong mới biết mình còn sống. Mình không biết các năm thế nào, nhưng mình bị học bài đó vào đúng hôm mưa gió rét thấu xương…Thật đáng sợ!!!
Mình sang được 1 tuần thì mình bắt đầu bị ốm, ốm tận 10 ngày, sợ lắm luôn. Nhưng sau đó có thể cũng do quen dần, mặc dù bị dầm mưa, dầm nước lạnh nhưng cũng vẫn khỏe mạnh. Rồi có một hôm học Stream exploration, tất cả hơn 30 người cả thầy cả trò đi lội suối, dòng suối sao nó dài thế không biết nữa, đi hơn tiếng đồng hồ mới hết, mà cái đáng nói ở đây là NƯỚC…trời ơi, nó LẠNH…lạnh phát điên rồ lên, vừa thò bàn chân xuống đã vội rút lên, ấy thế mà ai cũng phải ngâm suốt hơn tiếng đồng hồ đó! Cứ đi được vài phút lại phải nhấc bàn chân lên vài giây vì nó quá thể là lạnh, buốt nhói không còn cảm nhận nổi đá sỏi cành cây dưới chân mình nữa mặc dù vẫn đeo giày, lạnh như là nước đá trong tủ lạnh để tan ra vậy. Vừa lội vừa nói thầm với chính mình là: Mình làm được, không lạnh, mình làm được! Có những đoạn suối, nước cao ngang bụng, trời ơi nó lạnh đến điên dại mỗi khi phải lội qua những đoạn sâu như thế!!!
Đó là những lúc lạnh giá, nhưng cũng có những hôm nắng rát hết mặt. Tuần vừa rồi và tuần sau là hai tuần lễ Phục sinh bên này, vì vậy mà tất cả anh em vừa được training xong đều “ra quân”. Tất cả bắt đầu những ngày làm việc đầu tiên với học sinh đến daycamp. Thời gian thì rất chật hẹp, 8h bắt đầu ăn sáng, sau đó đi làm một mạch đến 5h hoặc 6h, trưa thì có đúng 30p đi ăn (thời gian di chuyển về đến nhà bếp và về lại địa điểm làm cũng mất toi 10p rồi, còn đúng tầm 15 20p ăn trưa, đến nỗi vừa kết thúc bữa ăn là vội túm lấy cái bánh cho món tráng miệng và quả lê hay táo, vừa đi vừa gặm!!!),5h30 hoặc 6h ăn tối, tắm giặt các thể loại xong cũng phải 8h…! Công việc thì không có gì quá mệt hay nặng nhọc, chỉ là leader cho các group học sinh, tổ chức các hoạt động theo những gì đã được training, tổ chức games, take care nhóm đó cả ngày, rất nhiều các đầu công việc khác nhau tùy lịch phân công! Nhưng mệt ở chỗ cứ đày nắng cả ngày, loanh quanh theo nhóm cả ngày, rời chiếc giường thân yêu từ sáng sớm đến tận tối đêm mới được chạm tới nó! Mà cái nắng bên này nó thật ác, làm cho mình đen và xấu đi khủng khiếp ?
Nhưng ngược lại, mình lại được rất nhiều thứ từ 1 tháng vừa qua! Học hỏi được rất nhiều điều, chơi với các bạn và các bé vui lắm luôn, các bé ấy kể cho mình nghe rất nhiều các câu chuyện thú vị, cô trò ngồi hát cho nhau nghe, chơi làm Hoàng Hậu, rồi thì các trò chơi khác! Cứ thấy cô ngồi là các con thi nhau xúm lại, bạn thì nhảy lòng cô, bạn thì ôm chân, bạn thì ôm cổ, bạn thì ôm đầu, bạn thì kéo tay! Yêu lắm luôn đấy hihi, Đến giờ đi học, phải buông cô ra, có bé còn thủ thỉ: “Cô ơi, con không muốn sang nhóm kia đâu, con muốn học nhóm cô cơ, cô mà đi thì con nhớ cô lắm!”. ? Ngoài ra, có rất nhiều các hoạt động tổ chức cho mọi người ở đây: các hoạt động dã ngoại, teambuilding, tiệc tùng, pub, club, bar, buffet…Thực sự là rất vui và ý nghĩa, cuộc sống bận rộn, một ngày làm được rất nhiều điều, vô vàn các trải nghiệm khác nhau! Nhận ra trẻ em bên này sao được học nhiều kỹ năng đến như vậy, những hoạt động kỹ năng đến mình làm còn khó, mà không ngờ lúc lead các bạn ấy thấy các bạn ấy còn làm giỏi hơn cả mình, mà các bạn mới chỉ có 8-10 tuổi! Sau một thời gian thì mình nhận thấy là thật hữu ích nếu sang đây bạn nào biết nhảy, vì tuần nào cũng đi pub và club, thi thoảng disco tổ chức on-site cho nhân viên nữa. Nên chuẩn bị ít váy vóc cho những sự kiện như vậy nữa! ?
Đồ ăn bên này thì cũng không tệ, mình khó ăn vậy mà vẫn sống vui vẻ với những đồ ăn đó. Bên này đồ ăn nhìn chung là nhạt nhẽo, không có gia vị, nên mình đã đặt mua 3 chai mắm Việt Nam online và mọi chuyện coi như đã được giải quyết tốt đẹp! ? Một niềm vui không thể không kể đến là tối đến các chị em gần phòng thường ngồi trước cửa phòng nhau tán gẫu, nhảy từ topic này, xuyên topic kia, cười nói vui không tả nổi, các anh em thấy ồn ào cũng chạy vào join cùng, nhiều accent kì lạ lắm nên tình trạng hiểu lầm xảy ra thường xuyên! ? Vui không tả nổi! Tối qua tổ chức lễ Phục sinh, mọi người ăn barbecue trong vườn hồng, nhạc sôi động, từng nhóm một ngồi với chiếc bàn gỗ tròn trong vườn, ăn uống, nói chuyện, ngắm hoa và nghe nhạc! Gió se lạnh, mùi thịt nướng lan tỏa khắp vườn hoa, mùa xuân nên hoa nở rực rỡ: hoa tulip, hoa anh đào, hoa hồng, ..và rất nhiều các loại hoa khác mà mình không biết tên nữa nhưng chỉ biết là mình thấy rất vui và hài lòng thôi! ?
Vẫn còn một thời gian dài nữa để trải nghiệm, thật sự thì mình cũng không biết mọi thứ sẽ thế nào, nhưng hiện tại mình đang rất hài lòng về cuộc sống và công việc hiện tại của mình mặc dù đôi khi hơi mệt chút! Nhưng mình nghĩ phải có thử thách thì cái đích mình đến mới có giá trị nên cứ lạc quan vui vẻ để đón nhận các thách thức nơi đây!!! <3
0 Comments